Môn Văn Lớp 7: viết BÀI VĂN ghi lại cảm xúc của em sau khi đọc bài thơ tiếng gà trưa của Xuân Quỳnh chú ý là bài văn ko phải đoạn văn ạ

Môn Văn Lớp 7: viết BÀI VĂN ghi lại cảm xúc của em sau khi đọc bài thơ tiếng gà trưa của Xuân Quỳnh
chú ý là bài văn ko phải đoạn văn ạ, giúp em làm bài văn này với ạ, em cảm ơn thầy cô và các bạn nhiều.

1 bình luận về “Môn Văn Lớp 7: viết BÀI VĂN ghi lại cảm xúc của em sau khi đọc bài thơ tiếng gà trưa của Xuân Quỳnh chú ý là bài văn ko phải đoạn văn ạ”

  1. Cảm xúc của em sau khi đọc bài thơ tiếng gà trưa của Xuân Quỳnh:
    Tiếng gà trưa là một trong những bài thơ hay của nhà thơ Xuân Quỳnh. Bài thơ đã khơi gợi những kỉ niệm tuổi thơ và tình cảm bà cháu. Tình cảm gia đình đã làm cho tình cảm yêu nước trở nên sâu sắc.
    Tiếng gà vốn là một âm thanh quen thuộc ở làng quê Việt Nam. Bởi vậy mà trong bài thơ “Tiếng gà trưa”, âm thanh này đã gợi nhắc nhân vật trong bài về những kỉ ức về tuổi thơ. Người cháu đang trên đường hành quân, nhìn thấy xóm làng liền ghé vào nghỉ ngơi. Khi nghe thấy tiếng gà, người cháu nhớ đến những ngày tháng còn sống bên cạnh bà:
    “Trên đường hành quân xa
    Dừng chân bên xóm nhỏ
    Tiếng gà ai nhảy ổ:
    Cục… cục tác cục ta”
    Nghe xao động nắng trưa
    Nghe bàn chân đỡ mỏi
    Nghe gọi về tuổi thơ”
    Từng kỉ niệm đẹp đẽ, ấm áp lần lượt hiện lên trong suy nghĩ của người cháu:
    “Tiếng gà trưa
    Ổ rơm hồng những trứng
    Này con gà mái mơ
    Khắp mình hoa đốm trắng
    Này con gà mái vàng
    Lông óng như màu nắng”
    Cháu nhớ nhất là khi tò mò xem bà đẻ trứng, rồi bị bà mắng. Lòng cháu ngây thơ tin lời bà, sợ mặt bị lang liền về lấy gương soi:
    “Tiếng gà trưa
    Có tiếng bà vẫn mắng
    Gà đẻ mà mày nhìn
    Rồi sau này lang mặt
    Cháu về lấy gương soi
    Lòng dại thơ lo lắng
    Khi gió mùa đông tới
    Bà lo đàn gà toi
    Mong trời đừng sương muối
    Để cuối năm bán gà
    Cháu được quần áo mới”
    Đặc biệt là hình ảnh người bà – một người hiền hậu, tần tảo. Bà đã luôn ân cần, hi sinh và mệt nhọc để mong có được một đàn gà để cuối năm bán đi lấy tiền sắm sửa quần áo cho cháu. Cả cuộc đời bà là những lo toan cho con cho cháu:
    “Ôi cái quần chéo go,
    Ống rộng dài quết đất
    Cái áo cánh trúc bâu
    Đi qua nghe sột soạt”
    Tuổi thơ sống bên bà tuy khó khăn, nhưng hạnh phúc. Điều đó khiến cho cháu không thể nào quên được:
    “Tiếng gà trưa
    Mang bao nhiêu hạnh phúc
    Đêm cháu về nằm mơ
    Giấc ngủ hồng sắc trứng”
    Tiếng gà trưa cũng giống như tiếng gọi của quê hương thân thuộc. Tiếng gà không chỉ là một âm thanh bình thường mà con người nghe thấy. Mà nó đã ám ảnh trong lòng người cháu với những ước mơ. Cuối cùng bài thơ cho người đọc thấy được mục đích chiến đấu của người chiến sĩ:
    “Cháu chiến đấu hôm nay
    Vì lòng yêu tổ quốc
    Vì xóm làng thân thuộc
    Bà ơi, cũng vì bà
    Vì tiếng gà cục tác
    Ổ trứng hồng tuổi thơ”
    Trong khổ thơ cuối, từ “vì” được điệp lại tới bốn lần từ đó khẳng định mục đích chiến đấu cao cả của người chiến sĩ. Người cháu yêu thương, kính trọng bà. Nhớ về bà bằng lòng biết ơn chân thành. Bà là một trong những lý do để cháu chiến đấu đem lại hòa bình cho đất nước cũng là cho bà.
    Mạch cảm xúc của bài thơ diễn ra một cách tự nhiên. Từ hình ảnh tiếng gà nhớ về người bà tần tảo, để rồi bộc lộ tình yêu với bà và lời khẳng định mục đích chiến đấu cao cả.
    Tình cảm bà cháu trong bài thơ vô cùng chân thành, cảm động. Bài thơ đã đem đến cho người đọc nhiều cảm xúc, suy tư.
    chúc cậu học tốt
    phamhoangkhoinguyen

    Trả lời

Viết một bình luận