Môn Văn Lớp 8: Viết bài văn tự sự có kết hợp yếu tố miêu tả và biểu cảm, kể lại món quà sinh nhật bất ngờ mà em nhận được Viết càng dài càng

Môn Văn Lớp 8:

Viết bài văn tự sự có kết hợp yếu tố miêu tả và biểu cảm, kể lại món quà sinh nhật bất ngờ mà em nhận được

Viết càng dài càng tốt

Giúp em với mai em thi rồi ạ

, giúp em làm bài văn này với ạ, em cảm ơn thầy cô và các bạn nhiều.

1 bình luận về “Môn Văn Lớp 8: Viết bài văn tự sự có kết hợp yếu tố miêu tả và biểu cảm, kể lại món quà sinh nhật bất ngờ mà em nhận được Viết càng dài càng”

  1.          Trong cuộc đời này, chắc hẳn ai cũng đã từng ít nhất một lần đón sinh nhật cùng với gia đình và các bạn đồng thời cũng nhận được những món quà khác nhau  mang nhiều ý nghĩa và có giá trị. Tôi cũng vậy, trong sinh nhật lần thứ 9, tôi đã nhận được một món quá rất đặc biệt và bất ngờ.
             Vào buổi tối mà hôm tổ chức sinh nhật ấy, vì nhà gia đình tôi dự định sẽ tổ chức một bữa tiệc lớn nên tôi mời cũng khá nhiều bạn bè đến dự. Một trong những đứa bạn ấy, có một bạn ở lớp kế bên đến dự. Bạn ấy là con trai, mặc chiếc áo sơ mi cũ cùng với chiếc quần âu đã sờn màu đi nhiều tiến tới chỗ tôi. Do tôi mời quá nhiều bạn bè nên tôi cũng không nhớ rằng có mời bạn ấy đến không nhưng dù sao thì bạn ấy cũng đến rồi, phải tiếp đãi thật nhiệt tình chứ nhỉ? Tôi nhanh nhảu chạy đến chỗ bạn ấy chào hỏi thì mới biết cậu ấy tên là Nam-người bạn đã rất thân của tôi từ khi tôi vẫn còn học mẫu giáo. Lúc ấy, tôi nhận ra Nam và bắt đầu giới thiệt tên mình. Nam cũng nhận ra và hai đứa tôi cười rộ lên làm phá tan bầu không khí im bặt. Cậu ấy từ từ đưa món quà giấu sau lưng tặng tôi, tôi bất ngờ vì gia đình Nam rất nghèo khó lại không có tiền mua đồ mà cậu ấy lại tặng tôi một món quà lớn như thế. Tôi vui lắm, lúc ấy trong suy nghĩ tôi tràn ngập những câu hỏi vì sao mà tôi vẫn chưa trả lời được. Tôi đáp lời cảm ơn và mời Nam cùng mọi người đến bàn ăn để bắt đầu bữa tiệc.
               Trong lúc buổi tiệc bắt đầu, tôi thấy Nam dường như rất rụt rè, ít tương tác với mọi người xung quanh và chỉ ngồi một chỗ. Tôi bèn chạy đến bên hỏi chuyện. Nam đáp:”Tớ không quen với các bữa tiệc lớn như vậy, cậu ngồi nói chuyện với tớ một chút được không? Tôi gật đầu đồng ý và chúng tôi cùng nhau nói chuyện đến hết bữa tiệc mới thôi. Lúc ra về, tôi chạy ra cổng tiễn mọi người. Nam đi từng bước ngoái đầu lại và tạm biệt tôi.
              Tôi vội chạy vào nhà, hí hửng mở những hộp quà mà tôi được tặng. Món quà của ai cũng đẹp và đắt tiền nhưng món quà của Nam khác hẳn. Tuy vẻ bề ngoài được bọc một lớp giấy báo cũ kĩ nhìn rất giản dị nhưng thứ bên trong mới thực sự làm tôi bất ngờ và hạnh phúc đến bật khóc. Bên trong hộp quá ấy là một con gấu bông, không phải chỉ đơn thuần là như thế mà nó kèm theo cả một câu chuyện hồi thơ ấu của tôi. Khi vẫn còn học mẫu giáo cùng Nam, tôi vô tình đi qua một tiệm bán đồ chơi rất đẹp. Tôi vội nhìn vào bên trong ngắm nhìn, con gấu bông ấy đã thu hút sự chú ý của tôi ngay từ lần gặp đầu tiên, tôi cứ đứng say mê ngắm mãi. Nam thấy thế có vẻ hiểu được điều gì đó nên âm thầm rời đi và chính vì thế nên món quà ấy đối với tôi là cả một bầu trời tuổi thơ mang theo những cung bậc cảm xúc khác nhau. Tôi chợt phát hiện bên trong hộp quà ấy có một bức thư viết rất dài. Tôi không nhớ rõ nhưng đại khái trong bức thư ấy Nam chia sẻ và tâm sự nhiều về những điều tôi không hề biết trong mấy năm qua. Tôi cứ ngồi thẫn thờ với món quà ấy mãi đến khi tiếng mẹ tôi làm thức tính suy nghĩ ấy và đưa tôi về hiện tại.
                Món quà ấy đối với tôi nó thật sự ý nghĩa hơn hết bất cứ món quà nào. Khi ấy, tôi mới nhận ra rằng những món quà chúng ta cho đi và nhận lại không nhất thiết phải quá đắt tiền hay vẻ bề ngoài thật lộng lẫy mà thứ khiến cho mọi người cảm thấy tuyệt vời chính là ý nghĩa và giá trị nó mang lại.
                Học tốt nhaaaaaaaa^^
                  

    Trả lời

Viết một bình luận